V. NGÀY BỤI THỨ BẢY: TÀU CAO TỐC LUANG PRABANG – VIENTIANE, 28.03.2023
Chuyến tàu cao tốc Luang Prabang đi Vientiane khởi hành lúc 13h53. Hành khách phải có mặt ở ga để làm checkin trễ nhứt là 45 phút trước giờ tàu chạy.
Tụi tui nhờ anh chủ khách sạn đặt vé mini van từ khách sạn ra ga. Giá vé là 100k kip mỗi vé. Xe này chạy loanh quanh đón khách và trả khách tới sát giờ mới chạy ra ga nên tụi tui hơi nóng ruột. Mặc dù xe tới đón tụi tui sớm nhưng ra tới ga cũng gần 13h, còn kịp làm thủ tục. Hú hồn.
Quầy check in và kiểm tra an ninh yêu cầu xuất trình vé và hộ chiếu. Khâu soi chiếu hành lý và người cũng giống như ở phi trường nhưng dao kéo và kim loại đều được qua. Tất cả chất lỏng đều phải qua kiểm tra thủ công. Thấy tụi tui cầm theo chai nước vối, mấy anh an ninh mở ra hửi hửi… rồi hỏi là nước gì. Tui nói đó là nước trà truyền thống Việt Nam (Vietnamese traditional tea), mấy ảnh cho qua.
Khâu check in này mất chỉ chừng 5 phút nhưng trước đó xếp hàng dài chờ chừng 20 phút. Sảnh chờ sạch sẽ và mới tinh, có máy lạnh và rộng rãi, đủ ghế cho hành khách ngồi. Nhà vệ sinh hoàn toàn không có mùi amoniac khó chịu. Không hiểu sao người ta không bán thức ăn và thức uống bên trong nhà ga này. Ai khát nước hay đói bụng là chịu trận hơn 2 tiếng đồng hồ.
Nước thì tụi tui có đem theo nhưng đồ ăn thì không mua kịp, đành chịu đói tới 4 – 5 giờ chiều. May mắn, trong lúc xếp hàng chờ làm thủ tục, tụi tui tình cờ nói chuyện và làm quen với một hành khách. Ảnh là hướng dẫn viên du lịch đang hướng dẫn khách, người Lào nhưng lai Việt, nói được tiếng Việt như người Việt. Ảnh cho tụi tui một cục lương khô chống đói. Khọp chai!
Hành khách ra sân chờ 5 phút thì tàu tới. Tàu tới ga trước giờ khỏi hành 10 phút nên cũng đủ thời gian cho hành khách xuống và lên. Hành khách đa số là người Trung Quốc, kế đến là người Lào, Việt và lác đác tây ba lô.
Các bảng hiệu và thông báo chủ yếu bằng tiếng Lào và Trung Quốc. Thỉnh thoảng có tiếng Anh. Tên công ty liên doanh kinh doanh tàu này là Laos China Railway. Vậy mà khi thông báo bằng tiếng Anh trên loa, tui nghe họ nói “… China Laos Railway…” Hết biết cái tánh nhỏ nhen thâm hiểm của người Tàu!
Tàu đi và đến rất đúng giờ. Tàu chạy êm ái, không ồn ào, máy lạnh phà phà. Ghế ngồi rộng, dư chỗ để hành lý khổ lớn. Có ổ cắm điện 220V và ổ cắm USB. Suốt chặng đường đi, sóng 4G chập chờn lúc có lúc không, rất yếu. Phong cảnh hai bên là núi đồi, làng mạc, ruộng đồng. Cây cối nhìn xơ xác do đây là thời điểm nắng nóng và khô.
Tui lơ đãng nhìn qua cửa sổ, cảnh vật vùn vụt trôi về phía sau mà chẳng để lại ấn tượng gì rõ ràng. Thỉnh thoảng tui chợt nghĩ thoáng qua, khi nào thì ngành đường sắt Việt Nam chạy kịp Lào? Khi nào thì Việt Nam bắt kịp Lào? Họ bỏ Việt Nam mà đi trước rồi. Ôi!
Từ ga tàu Vientiane về trung tâm phố cổ bằng mini van giá 100k mỗi người. Xe khá cũ và nóng vì máy lạnh yếu. Vientiane giờ cao điểm đa số toàn xe hơi, nối đuôi nhau nhích từng chút một. Tuyệt nhiên không có cảnh chen lấn, giành lane, bóp còi. Thấy rồi ngẫm nghĩ mà mắc cỡ cho xứ đông Lào.
Tụi tui về lại khách sạn Phonepaseuth. Checkin và tắm rửa xong, tụi tui rảo bộ tìm tiệm ăn. Đi ngang Tokyo Sushi thấy hay hay, tụi tui bước vô để ăn tối. Thấy hình chụp món ăn trong menu nhỏ xíu, tụi tui nghĩ là ít nên kêu 4 món. Khi họ đem ra thì món nào cũng lớn chà bá, thấy mà phát hoảng. Nó ngược hẳn với Việt Nam, hình menu thì to đẹp nhưng món thực tế lại nhỏ xíu xinh xinh, ahihihi…
Một bữa tối ăn no cành hông căng mông bụng bự. Kakaka.. Sushi xong, tụi tui ghé qua Café Amazon ngay kế bên đặng làm ly espresso cho tỉnh táo trước khi về ngủ. Brand Café Amazon ở Saigon thấy cũng có ở vài nơi mà tui chưa ghé. Bữa nào phải ghé xem sao.