Cuốn “Bảo Đại – Hoàng Đế Cuối Cùng” vén nhiều bức màn xung quanh vị vua cuối cùng của nước Việt. Sách mang đến cho chúng ta thêm một góc nhìn thú vị trước nhiều giai thoại hư thực về người đứng đầu nền quân chủ lập hiến cuối cùng ở Việt Nam.
Ông là vị hoàng đế cuối cùng của Việt Nam và cũng là vị vua bị chỉ trích nhiều bởi các nhà sử học. Các chính thể VNCH, VNDCCH và CHXHCNVN cũng tỏ ra khá lạnh nhạt với ông và triều đại của ông.
Xuất thân của ông cho đến bây giờ vẫn còn gây nhiều tranh cãi. Nhiều nhà sử học cho rằng vua Bảo Đại không có máu mủ với thân phụ của ông, vua Khải Định. Người ta cho rằng vua Khải Định tuy có nhiều vợ nhưng lại không có con vì ông ăn chơi quá nên bị tuyệt tự.
Từ nhỏ, ông Bảo Đại đã được nuôi và dạy bởi người Pháp ở Paris trong một thời gian hơn mười năm. Do đó, ông rất thân với người Pháp. Khi về nước làm vua, ông mang một số tư tưởng tiến bộ của phương tây áp dụng vào cải cách triều đình nhà Nguyễn.
Sau khi bị ông Ngô Đình Diệm lật đổ, vua Bảo Đại qua Pháp sống. Những năm cuối đời ở Pháp, ông và vợ, bà Monique Baudot, sống yên bình và thanh đạm như những công dân Pháp bình thường. Ông vẫn giữ tên là Vĩnh Thụy.
Cuối đời, ông Vĩnh Thụy có viết cuốn hồi ký: Le Dragon d’Annam. Đây cũng là cuốn sách gây nhiều tranh cãi gay gắt trái ngược nhau, như xuất thân đầy bí ẩn của chính tác giả.
Tại sao năm 1945 ông thoái vị rồi sau đó trở lại làm vua lần nữa? Ông bị ông Ngô Đình Diệm, người trước đây từng là một quan thần của vua trong triều, lật đổ khỏi ngai vàng như thế nào? Cuốn sách của ông Lý Nhân Phan Thứ Lang sẽ cho chúng ta nhiều câu trả lời.
Thiển nghĩ, Hoàng tộc nhà Nguyễn nên được giữ lại như là một biểu tượng mang tính hình thức để lịch sử phong kiến được xuyên suốt. Điều này cũng sẽ góp phần nào đó giúp cho ngành du lịch nước nhà có thêm một chủ đề thú vị để thu hút du khách quốc tế.
Trên đây là quan điểm cá nhân và là góc nhìn hạn hẹp riêng của tui. Tức là góc nhìn từ dưới giếng tui nhìn lên.
Để có những góc nhìn bao quát, khách quan, khoa học và logic, chúng ta cần phải đọc từ nhiều nguồn uy tín, với tinh thần tỉnh táo, không thiên vị.