MƯỢN TRẢ

Cuộc sống của muôn loài luôn công bằng. Khi anh chị mượn cái gì đó của ai, chủ ý hay vô tình, anh chị đều phải trả lại, dù có muốn hay không muốn.

Kiến thức mà anh chị có được cũng là nhờ vay mượn từ nhiều nguồn. Những nguồn đó bao gồm từ mẹ cha, cô thầy, anh chị em, bạn bè, sách báo…

Với tui, cách gửi trả kiến thức mà bản thân góp nhặt được là viết. Đó là lý do tại sao tui đang cố gắng viết, dù biết rằng mình viết dở ẹc, không ai thèm ngó. Vì khi viết, tui đã thực hiện được một điều là làm cân bằng những thông tin mà tui thu nhập được. Nghe nhìn là để nhập vào, là vay mượn thì viết là để xuất ra, là trả lại.

Đừng ngại viết. Đừng sợ viết dở. Đừng sợ bị chê. Chúng ta không phải là nhà văn nên không cần phải viết hay. Chỉ cần chúng ta viết đúng suy nghĩ và chân thực với những gì chúng ta đã thu lượm được.

Trên đây là quan điểm cá nhân và cũng là góc nhìn riêng. Tức là góc nhìn từ dưới giếng nhìn lên. Trên kia bao la, anh chị có các góc nhìn đa chiều hay hơn, có các phương pháp mượn trả hay hơn. Xin chia sẻ.

P/S: Ảnh 2, xe mượn đã lâu. Mỗi lần mang trả là anh chủ xe bảo: “Anh cứ chạy đi.” Thiệt tình hà.

Xem Facebook

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *